Một người thợ làm bút chì mở một cửa hàng nhỏ. Trong số những cây bút chì mà ông làm ra, có một cây bút chì được gọt dũa rất đẹp. Màu sắc của nó thật khác biệt với những cây bút chì khác. Nhưng nó lại rất sợ những lưỡi dao và dụng cụ gọt bút chì. Nó sợ khi vào tay người mua, nó bị sử dụng, bào mòn, làm vấy bẩn lớp sơn xinh đẹp của mình.
Vì vậy nó van xin cô bé bán hàng xếp bút chì lên kệ “cô bé ơi, cô làm ơn xếp tôi vào một góc khuất để không ai thấy được không. Tôi sẽ không bị bán đi. Tôi sợ phải vẽ, bị gọt bởi những lưỡi dao ác độc lắm…”
Cô bé mủi lòng, xếp bút chì vào một góc khuất ít người thấy. Đúng như mong ước của bút chì, nó được bình yên vô sự trong cửa hàng nhỏ bé. Không ai biết đến sự hiện diện của nó. Nó nhìn bạn bè lần lượt bị xếp vào hộp, mang đi mà lòng khấp khởi mừng thầm vì cho rằng mình may mắn.